Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Nếu một ngày anh phản bội em


Cô gái ấy, sẽ phải cảm ơn em… Vì em đã dành cho người cô ấy yêu những điều tốt đẹp nhất. Vì em đã giữ cho trái tim người cô ấy yêu không hằn bất kì một vết xước nào của sự tổn thương…

Nếu một ngày anh phản bội em…

Chẳng ai muốn tình yêu của mình bỗng một ngày bất ngờ xuất hiện thêm kẻ thứ ba. Thế nhưng, nếu cái bất ngờ đó chẳng may chọn cuộc tình của chúng mình để ghé thăm thì sao?

Em sẽ phải hiểu những gì? Anh sẽ phải nói những gì? Và tình yêu của chúng mình sẽ đi về đâu…

Nếu có ngày, anh quay lưng và lừa dối em…

Lúc đó, em không cần biết trái tim anh đã có người khác từ bao giờ, em chỉ muốn hỏi rằng “em yêu anh như thế chưa đủ hay sao?”…

Em không cần biết cô gái ấy hơn em ở đâu, em chỉ muốn biết rằng cô ấy có yêu anh thật hay không…

Nếu tình yêu kia là thật, anh hãy cứ xem như, em là kẻ dư thừa… Rằng em, chỉ là kẻ giữ hộ người tình cho một người ở xa, một người… lạ mặt… Rằng bấy lâu nay, chỉ là em đang yêu, một người tình mượn…

Nếu một ngày, anh phản bội em…

Em sẽ không cần những lời giải thích qua loa nặng nề trách nhiệm… Em cũng sẽ không cần những lời xin lỗi dù muộn màng nhưng cay đắng đó của anh…

Em sẽ không khóc vì buồn đau… Em chỉ khóc vì những người em xem là thân yêu, lại là người làm em đau xót nhất…

Em sẽ không khóc vì để mất niềm tin… Em chỉ khóc vì hình như, em đã vung vãi niềm tin của mình, cho một người hoàn toàn không xứng đáng…

Nếu một ngày anh phản bội em


Cô gái ấy, sẽ phải cảm ơn em…


Vì em đã dành cho người cô ấy yêu những điều tốt đẹp nhất. Vì em đã giữ cho trái tim người cô ấy yêu không hằn bất kì một vết xước nào của sự tổn thương…

Vì em đã không gồng mình lên để giữ anh là của riêng em… Vì em dù lòng đắng đến đâu, cũng đã trả anh về cho người dường như, là tình yêu của anh đích thực.

Còn anh…

Đừng nhìn em với ánh mắt thương hại của một kẻ thua cuộc bị tình yêu lãng quên… 

Đừng day dứt vì trót lừa dối em như thế…

Anh hãy quên đi những gì mình đã có với nhau… Và có thể đừng lưu vào tâm trí mình hình ảnh của cô gái đang mang trong mình nỗi đau phản bội?

Em không than trách anh, cũng không đủ sức để oán hận anh. Em chỉ trách mình sinh ra không phải là người anh yêu thương nhất… mà chỉ là người giữ hộ tình yêu cho kẻ khác mà thôi…

Chỉ mong anh, đừng đưa cô ấy đến những nơi mình đã từng qua… 

Đừng nói với người ta những gì anh bảo là dành cho riêng em duy nhất… 

Đừng nắm tay, đừng ôm, đừng hôn như cách anh yêu em, hình như cũng có chút gì là… đã thật.

Và đừng làm tổn thương cô ấy, như đã làm đau em…

Nếu thực sự có ngày, giữa hai đứa mình có thêm một người thứ ba…

Thì có lẽ em sẽ cần được dạy dỗ lại cách để yêu thương một người… vì trót quên mất cách yêu!

Ý kiến bạn đọc [ 0 ]


Ý kiến của bạn

Đầu Trang