Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

Dù là gió thoảng

Tôi chưa bao giờ thấy ai buồn như vậy! Cảnh vật của một ngày đẹp trời như thế lại dường như nặng trĩu xung quanh anh. Cô đơn và lạnh giá, đó là những cảm giác tôi nhận thấy ở anh, ngay từ giây phút đầu tiên bắt gặp anh ngồi trên chiếc ghế đá màu rêu dưới tán cây da mát rượi ven hồ, sự lẻ loi cua anh đã làm tôi chú ý. Tự nhiên tôi lại rất muốn được nhìn thấy anh cười, nghe thật ngớ ngẩn, nhưng tận đáy lòng lúc ấy tôi đã mong ước như vậy.


Khuôn mặt anh gầy gầy, xương xương đầy vẻ nam tính.Chiếc mũi thon dài hài hoà với đôi lông mày thanh tú làm anh toát lên một vẻ đẹp lạ lùng. Người anh phảng phất một thoáng phong trần bụi bặm, nhưng đôi kính cận kia lại làm anh trông thật trí thức.
Xem thêm »

Ý kiến bạn đọc [ 0 ]


Ý kiến của bạn

Đầu Trang